Thế kỷ 21, thế kỷ với những nhiểu nhương mới, với những vân hội mới, và cũng từ cái thế giới mới ấy, từ nay, bổng nổi lên ba quốc gia du côn mới: Tàu, Nga, Thổ… Thế giới tử tế thế giới phát triển, thế giới người đàng hoàng, sung túc ngày nay quá già nua, khoa học nâng tuổi thọ, sống lâu, nên đầy người bệnh tật. Nay, đang bị tràn ngập bởi người tỵ nạn đói khổ, do những biến loạn, tạo bởi những lực lượng khủng bố tự lập tự tôn…Như xưa kia, vào những năm 400, đế quốc và thế giới văn minh La mã đã bị rợ Vandales tràn ngập và xóa sổ vậy !
Dần dần một trật tự mới sẽ được thành lập. Một địa dư mới , một địa lý mới. Bản đồ quốc tế mới sẽ được vẽ ra, vẽ lại, với những biên giới mới, khác hẳn. Những đế quốc mới, những lãnh đạo mới, những quốc gia mới, những dân tộc mới… Thế kỷ mới, địa dư mới, lịch sử mới. Đó sẽ ngày mai.
Trung Công, nay tuy là đệ nhứt cường quốc kinh tế thế giới, nhưng chỉ biết xài luật đặc biệt riêng biệt của nó, chẳng đếm xỉa gì đến luật thương mại quốc tế hay công pháp quốc tế cả !
Xi JinPing-Tập Cận Bình đang hoàn thành cải tổ cái xã hội hưởng được bởi công trình của Deng XiaoPing-Đặng Tiểu Bình, qua những biện pháp :
Kinh tế, xuất cảng nay khó khăn, đang chuyển hướng phát triển về phía thị trường nội địa.
Chánh trị, thâu tóm quyền lực, trong nước, ý thức hệ hóa xã hội ; quốc tế, tuyên bố bá quyền ở Đông Nam Á, quân sự hóa Biển Đông, xâm chiếm và xây dựng những công sự chiến lược trên các đảo của hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Trước, để cũng cố, toại nguyện giấc mơ bá chủ Đông Nam Á. Sau, lợi dụng những khủng hoảng đương thời, từ kinh tế đến chánh trị lẫn xã hội của các quốc gia Âu Mỹ, chấp nhận mọi thử thách cả nội quốc lẫn quốc tế, để tiến lên hàng bá chủ thế giới.
Sự thành công ngày nay của nền kinh tế Tàu, là do được quốc tế cho nhập cuộc vào WTO -Tổ chức Thương mại Thế giới, là do ngoại thương, do xuất cảng, do khách nước ngoài đặt hàng và chấp nhận cho trao đổi thương mại quốc tế; và cũng là do những bàn tay lao động rẻ tiền của người dân Tàu. Nhờ tất cả như vậy mà ngày nay Trung Cộng đã đoạt giải quán quân, là số 1 của các quốc gia xuất cảng thế giới, đứng trên cả Huê Kỳ, và cũng nhờ vậy, mà Tàu là một trong các quốc gia có một sức đầu tư cao. Thế nhưng, tuy là sống nhờ ngoại thương nhưng, Trung Cộng lại là một quốc gia từ chối mọi luật lệ, mọi cơ chế, mọi khuôn khổ hành chánh pháp luật quốc tế, nhơn danh thanh thế quốc gia, quyền lợi dân tộc.
Và với những lý do đó, dần dần hiện ra những dấu hiệu sự xa lánh, hay lẫn tránh của Tàu đối với hệ thống luật lệ quốc tế. Luật sư Zhou Shifeng, ngụ tại Beijing, nhà đấu tranh bảo vệ nhơn quyền, đã bị tuyên án tù 7 năm tù ở, ngày 4 tháng 8 vì tội « xuyên tạc nhà nước, nói xấu chế độ ». Vài ngày trước, hảng Uber đã bị buộc phải bán tất cả hoạt động, cơ sở cho hảng Didi Chuxing, hảng được nhà nước Tàu ủng hộ. Uber bị bắt buộc phải bán cho Didi Chuxing, hảng cạnh tranh mình. Chuxing từ nay, độc quyền khai thác các chuyên chở công cộng của một thị trường 1 Tỷ 300 Triệu dân ! Cũng như Google thua Baidu hay Amazon thua Alibaba dưới sức ép của chánh quyền Beijing.
Đồng thời Xi Jinping cũng đang xâm chiếm Hong Kong. Hiệu lực của hiệp ước ký năm 1997, bảo đảm thêm 50 năm nữa, Hong Kong và cư dân Hong Kong vẫn được tiếp tục hưởng quyền tự chủ, lãnh thổ hay dân quyền. Nay, tuy 50 năm chưa dứt, hiệu lực tuy vẫn còn, nhưng ngày nay, hoàn toàn vô nghĩa, rổng tuếch, vì không được tôn trọng hay áp dụng. Nhơn danh khẩu hiệu mới «Một quốc Gia, hai nền Kinh tế» xóa bỏ quan niệm buổi ban đầu đầy sáng tạo, hứa hẹn và lãng mạng, là «Một Quốc Gia, Hai Chế độ » ! Từ nay đã bắt đầu, những cuộc bắt bớ, giam cầm các doanh nhơn, và các nhà chống đối, đấu tranh dân chủ. Hong Kong đã dần dần đang mất khả năng kinh tế, thương cảng ngày nay đang dần dần bị các cảng láng giềng qua mặt: Shanghai, Shenzhen, Ningbo, Xiamen.
Nhắc lại, ngày 12 tháng Bảy, năm nay 2016, Tòa Án Trọng Tài La Haye, Hòa Lan đã nhận đơn kiện của Phi Luật Tân, và đã ra tuyên bố kết luận là Trung Cộng đã vi phạm trắng trợn những luật hàng hải quốc tế. Chẳng những, các đòi hỏi, các tuyên bố về chủ quyền của Trung Cộng tại Biển Đông là vô cơ sở. Mà trái lại, Trung cộng đã vi phạm những luật lệ hàng hải khi bồi đắp các bãi đá ngầm hay san hô thành những đảo nhơn tạo để tạo thành những vùng chủ quyền kinh tế. Toà cũng kết án những hành động cấm đoán của Tàu về việc Tàu hạn chế các tổ chức và giới hạn các quyền khai thác ngư sản, và đầu khí của Phi Luật Tân. Và đồng thời cũng tố cáo Tàu đã xâm phạm và gây tác hại cho môi trường thủy sản của Biển Đông trong việc bành trướng bừa bãi ấy. Beijing dĩ nhiên phản đối, không nhìn nhận kết luận nói trên, phản ứng mạnh mẽ bằng tuyên bố tạo một vùng nhận diện phòng thủ trên biển và tổ chức trong vùng ấy một cuộc tập trận hải quân cùng với hải quân Nga vào tháng 9 vừa qua.
Cái hung hãn cố tình của Tàu đã chứng minh rõ ràng thế yếu của Đảng Cộng Sản Tàu đương quyền, trước tình hình càng ngày càng đi xuống của nền kinh tế Tàu, trước tình hình mất thăng bằng của xã hội Tàu, đồng thời trước sự suy sụp phẩm chất của cả đời sống lẫn môi trường sống người dân Trung Hoa. Ấy là chưa kể sự mất cân bằng của những liên quan trao đổi giữa Tàu và thế giới bên ngoài.
Về kinh tế, Beijing ngày nay, một mặt trong nước, giành các quyền đấu thầu các công án cho các xí nghiệp bản xứ; một mặt đối với các xí nghiệp ngoại quốc có mặt tại Tàu, lợi dụng các khó khăn của các xí nghiệp quốc tế ấy, nhảy vào hùn vốn, đầu tư cướp quyền kiểm soát. Tung tiền đi mua, hay hùn hập vào các tổ hợp kinh doanh quốc tế, khắp năm châu bốn bể… Âu, Á, Phi, hay Nam Bắc Mỹ.
Về mặt chiến lược, Tàu tung sức bành trướng ra khắp thế giới. Từ con đường Tơ lụa mới, đến những hạm đội và những hải trình vươn mình ra Biển Lớn, tuy nhiên vẫn ích kỷ bảo vệ vùng biền của mình, bất chấp mọi luật lệ hàng hải tôn trọng quyền tự do đi lại trên biển cả và hàng không.
Sự lớn mạnh của Tàu cũng bắt đầu được đánh giá rõ và bắt đầu đã có những phản kháng. Huê Kỳ đã thấy rõ, đã nhứt định từ chối không nhượng bán những gì ảnh hưởng đến nền kinh tế Huê Kỳ. Đã có những luật lệ và cơ chế bảo vệ ngành Thép của Mỹ trước sự phá giá của ngành sắt thép của Tàu.
Khác hẳn là những thái độ vô trách nhiệm và bán nước của Âu Châu. Pháp chẳng hạn, ngu xuẩn đã bán Phi Trường Toulouse, Tây Nam Pháp, nơi đầu não, nơi đặt phòng nghiên cứu, của Hảng sản xuất máy bay Airbus. Trái lại, Thủ Tướng Theresa May của Anh, khôn ngoan, biết cảnh giác, đã vừa ngưng không ký thỏa hiệp thương mại chấp nhận cho Hãng điện lực EDF mặc dù của của Pháp, người trúng thầu, xây hai nhà máy nguyên tử điện lực EPR ở Hinley Point, Anh Quốc, chỉ vì sự có mặt của Hảng Tàu CGN đã tham dự với 1/3 tổng số đầu tư là 21 Tỷ của dự án.
Ngày nay, Âu Châu đang giựt mình, tỉnh giậy thấy rõ Tàu không thể là một quốc gia có chánh danh là quốc gia thương mại được. Âu Châu cũng sực tỉnh nhận rõ là chính Tàu là thủ phạm của những sự phá giá-dumping đã làm sập tiệm từng mảng khu vực kinh tế, từng khối công nghiệp,
Sự bành trướng bá quyền Tàu đã tạo cuộc chạy đua mua vũ khí. Nhựt Bổn vừa mới đề xuất một Cuốn Sách Trắng-Bạch Thư đề nghị một chương trình Quốc phòng và tái võ trang. Đại Hàn cũng vậy, sẽ cùng Nhựt Bổn thành lập một hàng rào hỏa tiển phòng thủ chống Tàu. Úc Châu đang trang bị thêm tàu chiến và tàu lặn. Và Hà nôi Việt Nam Cộng Sản đang thương thuyết, năn nỉ ỷ ôi, Huê Kỳ bỏ cấm vận để được mua vũ khí tự vệ.
Trung Cộng, dù nay là đệ nhứt quốc gia về xuất cảng, dù sống với ngành xuất cảng, nhưng lại không tôn trọng luật chơi thương mại quốc tế, viện cớ rằng đấy là do âm mưu âu mỹ. Mặc dù Tàu sống nhờ thị trường âu mỹ. Tàu không thể và không bao giờ, biến thành là một quốc gia có một tầm vóc quốc tế, với một nền Kinh tế thị trường và một chế độ Pháp trị.
Kết ước thương mại với Tàu, chỉ là giao ước không căn bản luật lệ bất di bất dịch. Tàu chỉ tôn trọng những quyền lợi cho Đế quốc Tàu và Đảng Cộng Sản Tàu mà thôi !
Đễ Kết Luận
Tàu đã cố tình chọn một chánh sách phát triển thế lực dựa trên sự đấu tranh và xung đột quyền lực. Đó là một sự lựa chọn tai hại!
Nếu các xung đột càng mãnh liệt với các quốc gia có quyền lực cao – Huê Kỳ là quốc gia đối thủ số một – thì sự xung đột lại càng ác liệt hơnvới các quốc gia có thế lực kém. Tàu sẽ nuốt trửng các quốc yếu kém ! – Âu Châu và Pháp sẽ là những miếng mồi ngon !
Còn Việt Nam ta ? Khỏi phải nói ! Đã hoàn toàn Hán hóa rồi !
Hồi Nhơn Sơn, Đầu tháng 11
TS Phan Văn Song